Đứa trẻ và đại dương bóng rổ

Khoảnh khắc đầu tiên của cô bé trong thế giới đầy màu sắc và những khám phá diệu kỳ của tuổi thơ.
single

Trong một buổi chiều nắng vàng ươm, khi tiếng chim hót líu lo ngoài cửa sổ, mẹ dẫn Hạ Thương – cô công chúa nhỏ đáng yêu của chúng ta – đến một nơi mà mẹ gọi là "thiên đường của những quả bóng". Vừa bước vào, Hạ Thương đã mở to mắt tròn xoe, gương mặt bầu bĩnh hiện rõ vẻ ngạc nhiên tột độ. Trước mắt cô bé là một thế giới hoàn toàn khác lạ, không phải khu vườn nhỏ quen thuộc hay phòng khách ấm cúng, mà là một đại dương bao la, ngập tràn những viên ngọc trai khổng lồ: nào là đỏ rực như quả táo chín, vàng tươi như nắng hè, và trắng tinh khôi như những đám mây bông.

"Ôi chà!

Hạ Thương khẽ "à" lên một tiếng, đôi mắt láu lỉnh quét một vòng quanh căn phòng. Mùi nhựa thơm thoảng nhẹ cùng với tiếng lạch cạch của hàng ngàn quả bóng va vào nhau tạo nên một bản giao hưởng vui tai. Cô bé được mẹ nhẹ nhàng đặt xuống, và ngay lập tức, Hạ Thương cảm thấy mình như một thủy thủ tí hon đang lênh đênh trên con thuyền nhỏ giữa biển khơi.

Những quả bóng mềm mại lún xuống dưới chân, tạo ra một cảm giác bồng bềnh thích thú. Ban đầu, Hạ Thương hơi thận trọng, đôi tay bé xíu bám chặt vào một quả bóng màu đỏ gần nhất. Cô bé nghiêng đầu, nhìn ngắm những quả bóng xung quanh mình như thể đang cố gắng giải mã một bí ẩn lớn lao nào đó. "Cái gì thế này?" – có lẽ đó là câu hỏi đang nhảy múa trong tâm trí bé nhỏ của cô.

Rồi, một tia sáng màu xanh bất ngờ lọt vào tầm mắt của Hạ Thương. Một quả bóng màu xanh ngọc bích, tròn xoe và bóng loáng, nằm lăn lóc cách đó không xa. Nó như một viên ngọc quý giữa biển lửa và nắng vàng. Sự tò mò trỗi dậy, Hạ Thương không kìm được nữa! Cô bé bắt đầu "hành quân" một cách dũng cảm, từng bước, từng bước một, những ngón tay mũm mĩm khua khoắng giữa những quả bóng đầy màu sắc. Tiếng "lạch cạch, lạch cạch" theo từng cử động của cô bé nghe thật vui tai.

Cuối cùng, đôi tay nhỏ bé của Hạ Thương cũng chạm tới "kho báu" màu xanh. Cô bé sung sướng reo lên một tiếng "e hèm!" nho nhỏ, rồi ôm chặt lấy quả bóng như thể đó là món quà quý giá nhất thế gian. Một nụ cười tươi rói nở bừng trên khuôn mặt bầu bĩnh, làm lộ ra hai cái má lúm đồng tiền xinh xắn. Lúc này, Hạ Thương không còn là một thủy thủ rụt rè nữa, mà đã biến thành một nhà thám hiểm tí hon can đảm!

Cô bé bắt đầu ném quả bóng xanh lên cao, rồi lại ôm vào lòng, cười khúc khích khi quả bóng trốn mất giữa đám bạn đỏ vàng. Hạ Thương còn thử vùi mặt vào biển bóng, cảm nhận sự mát lạnh và mềm mại của chúng. Đôi mắt lấp lánh niềm vui, cô bé ngẩng đầu nhìn mẹ, như muốn nói: "Mẹ ơi, ở đây vui quá chừng!"

Cứ thế, Hạ Thương bé bỏng đã có một buổi chiều thật đáng nhớ. Cô bé không chỉ tìm thấy một quả bóng màu xanh, mà còn tìm thấy cả một thế giới diệu kỳ, nơi tiếng cười giòn tan và sự hồn nhiên được tự do bay bổng. Đó là một câu chuyện nhỏ, nhưng đầy ắp những khoảnh khắc hạnh phúc giản dị mà bất kỳ đứa trẻ nào cũng xứng đáng được trải nghiệm.


thongvmdev_M9VMOt
WRITTEN BY

thongvmdev

Share and grow together